BabyWolf - Nguyễn Vũ Tuấn Anh

Blog cá nhân chia sẻ về thiết kế web, SEO, Online Marketing, giải pháp web, cuộc sống và nhật ký của tôi.

Sai lầm từ Alpha - Centaver (1)

Một vùng sáng kỳ ảo màu ngọc bích pha lục toả ra từ chiếc đĩa bay đang lướt trong khoảng không vũ trụ, khiến nó nổi bật trên nền trời tím đen của cõi vô tận. Nếu không có sự chuyển động của các sao băng thì chiếc đĩa bay này như một vật thể sống duy nhất trong hư không mênh mang câm lặng. Nó đang bay về phía Alpha – Centaver – một ngôi sao cách Thái dương hệ tám năm ánh sáng.

Càng đến gần Centaver, nó bay chậm dần cho đến khi cách bề mặt của hành tinh này chừng năm mươi mét thì dừng hẳn lại, như treo lơ lửng trên không trung. Ánh sáng toả ra từ chiếc đĩa bay chuyển từ màu ngọc bích pha lục sang hồng ngọc rồi tím đỏ – dấu hiệu báo rằng nó đã ở trạng thái an toàn.

Từ đỉnh chóp của chiếc đĩa bay, một ô cửa hình tròn mở ra và phóng vào không gian màu ánh sáng xanh lam. Những thành viên của phi hành đoàn như lướt theo luồng ánh sáng đó rời khỏi đĩa bay. Họ thuộc loài sinh vật thông minh nhất vũ trụ sống trên hành tinh Alpha – Centaver có tên gọi là Thuda – Tha. Tất cả những cá thể thuộc loài này đều đẹp như tượng thần cổ Hy Lạp, chỉ khác loài người của chúng ta là họ có thêm đôi cánh màu bạch kim mọc từ bả vai phủ xuống gần gót chân.

Trưởng phi hành đoàn của chuyến bay là Tiến sĩ Nig Vidi, một chàng trai trẻ đẹp có ngoại hình cường tráng. Với sự thông minh, tài ba và lòng dũng cảm, chàng đã lãnh đạo thành công chuyến bay khảo sát hành tinh Xanh (tức Trái đất của chúng ta). Cuộc du hành vũ trụ của chàng và đồng đội nằm trong chương trình: “Phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ”…

… Cách đây hơn một trăm ngàn năm về trước (tính theo thời gian Alpha-Centaver tức là gần bốn mươi triệu năm của Trái đất). Những nhà bác học Thuda-Tha, dưới sự lãnh đạo của giáo sư – tiến sĩ vật lý sinh học Traq – Hy đã tìm ra một dạng siêu vật chất đặt tên là: VB – 90 ET – Shap, mà sự vận động của nó tác động lên vật chất sẽ thúc đẩy sự phát triển từ đơn giản đến phức tạp có định hướng của vật chất, dẫn đến sự hình thành một loài sinh vật cao cấp có tư duy.

Theo những tài liệu được lưu trữ trong bộ nhớ của các máy siêu điện toán, thì các nhà bác học Thuda – Tha thời bấy giờ đã phát hiện ở hành tinh Xanh có những cấu tạo thành phần vật chất giống như Alpha – Centaver. Vì vậy, hành tinh Xanh đã được lựa chọn để triển khai chương trình: “Phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ” với sự tác động của siêu vật chất VB – 90 ET – Shap.

Họ làm việc đó với hy vọng cao cả là sẽ tạo ra sự phát triển tiến tới hình thành một loài Thuda – Tha trên hành tinh Xanh, và con cháu họ sẽ không còn là một loài có tư duy cao cấp, nhưng cô đơn trong vũ trụ vô biên này.

Theo sự tính toán chính xác của máy siêu điện toán thì vào khoảng thời gian hiện tại (tương đương nửa đầu thế kỷ XX của nhân loại), nền văn minh của Thuda – Tha trên hành tinh Xanh đã phát triển đạt tới trình độ quan hệ vũ trụ và hai nền văn minh sẽ tiếp xúc với nhau…

Nhưng đã đến thời gian dự tính, những tín hiệu vũ trụ từ Trái đất chứng tỏ ở đó có một loài sinh vật cao cấp và một nền văn minh phát triển vẫn biệt vô âm tín…

Vì vậy hàng chục đĩa bay được điều khiển bằng tư duy phi sinh vật đã bay về phía hành tinh Xanh với vận tốc ánh sáng, nhưng cũng không thu được kết quả cụ thể. Vì bầu khí quyển bao quanh hành tinh này – đặc biệt lớp ôzôn trên bầu khí quyển – lại là vật cản hữu hiệu đối với một số phương tiện hiện đại của họ. Do đó, lần đầu tiên trong lịch sử của ngành hàng không vũ trụ trên Alpha – Centaver, một chiếc đĩa bay do Thuda – Tha trực tiếp điều khiển đã bay tới hành tinh Xanh, dưới sự chỉ huy của tiến sĩ Nig Vidi.

Chàng và đồng đội đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ và tất cả đều hưng phấn vì sự thành công của chuyến bay. Họ tung cánh vẫy vùng trên không trung Alpha – Centaver trong sự chào mừng nhiệt liệt của đồng loại. Hàng trăm thiếu nữ Thuda – Tha xinh đẹp tuyệt vời ôm những đoá hoa đủ màu sắc rực rỡ, bay lên tặng cho những thành viên dũng cảm của đoàn bay. Không gian của thành phố vũ trụ Dala nổi tiếng trên Alpha – Centaver như ngập đầy hoa trong ngày lịch sử. Những đôi cánh hào hùng của các chàng trai dũng cảm lướt trong trời hoa, bay về phía Trung tâm nghiên cứu vũ trụ ở phía Bắc thành phố…

* *


*


Vùng ngoại ô phía Bắc thành phố Dala có một khu rừng già mang dáng dấp của những khu rừng nguyên thuỷ trên Trái đất. Bên trong khu rừng đó là một quần thể kiến trúc đồ sộ và lạ mắt. Đó là trung tâm nghiên cứu vũ trụ của Alpha –Centaver. Nổi bật lên giữa quần thể kiến trúc của trung tâm là một khối có hình dạng như nửa quả trứng khổng lồ màu xanh lá mạ úp xuống mặt đất. Đó là đại hội trường, dùng vào những cuộc hội nghị quan trọng liên quan đến khoa học vũ trụ và là một kỳ quan trên hành tinh này. Nó được xây cất bằng những hợp chất đặc biệt phát sáng và tự điều chỉnh, để không gian quanh nó và bên trong đại hội trường luôn luôn có cường độ như ánh sáng ban ngày trên hành tinh. Đặc biệt là ánh sáng bên trong đại hội trường có khả năng thay đổi với bảy sắc cầu vồng huyền ảo để thích hợp với trạng thái căng thẳng, sôi nổi hay trầm lắng của cuộc hội nghị. Mặc dù ngôi nhà tự phát sáng, nhưng trên vòm trần cao vợi, những nhà thiết kế vẫn cho treo những ngọn đèn chùm với ánh sáng trắng. Mục đích của nó để tôn vẻ đẹp của những nhóm tượng mang tính hoành tráng cực kỳ mỹ lệ, do những nghệ sĩ thiên tài của Thuda – Tha tạo ra. Ở giữa nền nhà có một khu hình elíp đồng dạng với chu vi, mà phần chính giữa là một hình tròn hơi lồi màu xám. Từ trên cao nhìn xuống trông giống như một con mắt khổng lồ đang mở, đầu và đuôi con mắt là những tổ hợp máy móc điện tử kỳ lạ nằm thấp gần mặt đất. Đó là vùng tái hiện những hình ảnh hoạt động nổi theo không gian ba chiều, để thể hiện những tư liệu chuyên đề khoa học phục vụ các cuộc hội nghị.

Hai bên con mắt khổng lồ đó là những chỗ ngồi riêng biệt có bàn làm việc kèm theo, được sắp thành hai vòng cung cao dẫn ra phía ngoài. Mỗi chỗ ngồi được thiết kế như nơi làm việc với tiện nghi hiện đại: kiểu ghế hoàn toàn phù hợp với ngoại hình của Thuda – Tha có khả năng tự điều chỉnh nhiệt độ và xoa bóp cơ thể khi cần thiết; mặt bàn làm việc phía trước chỗ ngồi đồng thời là màn hình của máy siêu điện toán được gắn liền với tổ hợp máy phục vụ thông tin. Chúng hoạt động theo mệnh lệnh bằng tín hiệu âm thanh của ngôn ngữ Thuda – Tha với tư duy phi sinh vật, đáp ứng mọi nhu cầu về thông tin. Nó có thể liên lạc, nhận và xử lý thông tin với bất cứ nơi nào trên hành tinh và ngay giữa những thành viên đang dự hội nghị. Đồng thời, nó có khả năng lập chương trình, soạn thảo diễn văn, gợi ý và trả lời những câu hỏi của thành viên dự hội nghị ngồi trên đó…

Những kỹ thuật siêu đẳng thể hiện ở phương tiện với trình độ nghệ thuật lỗi lạc trong kiến trúc và tạo hình ở đại hội trường của “Trung tâm nghiên cứu vũ trụ” khiến nó trở thành kỳ quan số một và là niềm tự hào của cộng đồng Thuda-Tha.

Những ai đã một lần đến dự hội nghị của khu đại hội trường, dù đó là một nhà bác học lỗi lạc nhất hành tinh, cũng đều cảm thấy trí tuệ của họ thật nhỏ bé so với kho tàng kiến thức mà đồng loại họ đã đạt được. Điều này tạo ra trong họ niềm tự hào chính đáng, vì là thành viên của một loài có tư duy siêu việt với sức mạnh vũ trụ. Dòng chảy của tư duy đó vẫn đang ào ạt tiến tới chân lý tuyệt đối…

Hai ngày sau khi Nig và đồng đội về Centaver, tại kỳ quan số một của hành tinh, một cuộc hội nghị quan trọng bao gồm tất cả các nhà bác học đầu ngành có liên quan đến chương trình: “Phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ” đã được triệu tập để xử lý những thông tin do phi hành đoàn thu nhận được ở hành tinh Xanh.

Những hình ảnh nổi theo không gian ba chiều sống động diễn tả lại sự sống trên Trái đất ở “vùng tái hiện” đã làm các nhà bác học thích thú, nhưng cũng làm cho họ thất vọng: Muôn sinh vật trên hành tinh Xanh với những sinh hoạt đa dạng, kỳ lạ, trong đó có một loài sinh vật cao cấp nhất được đánh giá là có tư duy, về ngoại hình giống như Thuda – Tha, nhưng lại thiếu mất đôi cánh, đó chính là loài người.

Giáo sư tiến sĩ Hifi – trưởng bộ môn tâm sinh lý học – một thành viên tham dự hội nghị – ra lệnh cho máy kiểm tra lại hình ảnh được chọn lọc cho lời phát biểu thu từ vùng tái hiện. Mọi việc đều tốt đẹp! Ông ra lệnh cho chiếc máy phát tín hiệu, yêu cầu được phát biểu bằng ánh sáng đổi màu để hội nghị chuẩn bị lắng nghe ý kiến của ông. Không có tín hiệu trở ngại. Giáo sư là người phát biểu đầu tiên. Với giọng trầm buồn, ông chậm rãi nói:

– Kính thưa quí vị! Mọi sự cố gắng của chúng ta qua nhiều thế hệ đã tỏ ra vô ích. Chúng ta vẫn là một loài sinh vật có tư duy cao cấp, nhưng cô đơn trong vũ trụ này. Trên hành tinh Xanh đã không có một loài như chúng ta mong muốn để có sự đồng cảm với Thuda – Tha. Mặc dù ở đó đã xuất hiện một loài có ngoại hình gần giống, nhưng thiếu hẳn đôi cánh. Khoa học đã chứng minh được rằng: “Ngay trong những thực thể cùng loài, khi có dị tật bẩm sinh hay sự cố làm ảnh hưởng đến ngoại hình, thì diễn biến tâm lý của thực thể đó sẽ không bình thường so với đồng loại của nó. Huống chi họ khác chúng ta ngay từ trong cấu tạo di truyền, dẫn đến một ngoại hình khác chúng ta. Lẽ tất nhiên sự phát triển về tâm lý và tư duy của họ cũng không thể như chúng ta. Tôi lưu ý quí vị những hình ảnh sau đây…”

Giáo sư nhấn nút và ra lệnh cho chiếc máy của ông.

Trên “vùng tái hiện”, hiện lên hình ảnh những đàn thú hoang chạy trốn điên cuồng trước sự săn bắt của những tay thợ săn, tiếp đó là những cảnh thiên nhiên bị tàn phá bởi bàn tay con người. Ông tắt máy, nói tiếp:

– Thưa quí vị! Những hành động này chứng tỏ họ đang sống với một trình độ tư duy thấp kém, gần gũi với bản năng sinh tồn, chứ không phải với sự nhận thức xuất phát từ một trình độ tư duy cao cấp. Để chứng minh điều này, các ngài hãy so sánh với những hình ảnh sinh hoạt của một loài khác có lối sống bản năng và tư duy đơn giản.

Trên vùng tái hiện, xuất hiện hình ảnh đàn nai đang chạy tán loạn vì những con sư tử rượt đuổi.

Giáo sư Hifi nói tiếp:

– Điều này còn có thể giải thích được là do bản năng sinh tồn! Nhưng quí vị hãy xem đây.

Trên vùng tái hiện là hình ảnh khốc liệt, đẫm máu của cuộc chiến trong Đại chiến thế giới lần II. Giọng nói của vị giáo sư lại vang lên:

– Đồng loại đang tàn sát lẫn nhau một cách khủng khiếp! Chúng ta không thể tưởng tượng nổi, nếu cho rằng đó là việc làm của một loài sinh vật có tư duy cao cấp – Ngài giơ hai tay lên trời – Ôi! Sai lầm của chúng ta ở đâu?

Cử toạ ồn ào. Ánh sáng trong hội trường huyền ảo đổi sang màu xanh tím dịu dàng, không gian văng vẳng như có tiếng chuông vọng từ cõi hư vô – đó là dấu hiệu đòi hỏi sự tĩnh lặng để suy tư cho các thành viên dự hội nghị. Giáo sư Nassan – Chủ tịch hội nghị – phát tín hiệu đề nghị phát biểu, ngài nói:

– Thưa quí vị! Những hình ảnh thu nhận được và ý kiến của giáo sư Hifi đã cho chúng ta phải suy nghĩ về một thực tế có thể là phũ phàng, đe dọa công lao của nhiều thế hệ Thuda –Tha qua nhiều thiên niên kỷ. . Nhưng đối với chúng ta, những cảm xúc buồn từ lâu chỉ được ghi nhận như tiền đề cho sự hướng thượng cao cả và tình yêu cuộc sống. Chúng ta không có quyền nghĩ đến sự thất bại trong việc này, mà phải tiếp tục giải quyết hoàn tất chương trình phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ, vì trách nhiệm đối với tổ tiên, với chính cuộc sống của chúng ta và các thế hệ Thuda –Tha tiếp theo. Sự đồng cảm trong vũ trụ là một điều kiện sống còn và tất yếu để tiếp tục phát triển nền văn minh của chúng ta. Do đó, tôi đề nghị chúng ta hãy kiểm tra lại toàn bộ chương trình của tổ tiên để lại. Hy vọng từ đó sẽ tìm ra được nguyên nhân sai lầm để có thể tiến tới một giải pháp hữu hiệu – Nói đến đây, ông dừng lại ngước lên vòm trần đọc câu cách ngôn cổ của Thuda –Tha “Chân lý sẽ là lời phán quyết cuối cùng”.

Toàn thể hội nghị sáng rực một màu xanh lá mạ, tín hiệu của sự ủng hộ ý kiến của ông. Giáo sư Nassan nhấn nút ra lệnh tái hiện những tư liệu liên quan đến sự phát triển và bước đầu tiến hành “Chương trình phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ”.

Từ phòng bên cạnh, một nữ Thuda – Tha cực kỳ kiều diễm xuất hiện. Nàng uyển chuyển bước dọc theo hành lang bao quanh đại hội trường. Trên tay nàng cầm một vật thể lạ trông giống như một cái chuông lắc tay loại lớn, nhưng có cánh và lấp loáng ánh vàng. Đến gần đoàn chủ tịch, nàng uốn mình đẩy nhẹ cái chuông kỳ lạ lên không trung. Nó xoè đôi cánh, lạng xuống một chút rồi bay vút lên vòm trần. Khi đến gần tổ hợp máy điện tử của vùng tái hiện, nó nhẹ nhàng hạ cánh và đẩy ra từ trong lòng nó một chiếc đĩa mỏng màu bạc vào trong máy. Xong việc, nó vỗ cánh bay lên rồi trở lại với nàng Thudam – Tha xinh đẹp. Nàng hơi cúi đầu chào mọi người rồi bước ra ngoài.

Trên “vùng tái hiện” xuất hiện hình ảnh một cuộc hội nghị của các nhà bác học Thuda – Tha cách đây gần một trăm ngàn năm về trước. Họ đang nghe nhà bác học TraQ – Hy chứng minh sự tồn tại và vai trò của siêu vật chất VB – 90 ET – Shap trong vũ trụ. Ông thuyết trình diễn biến sự vận động của vật chất, sau khi nhận được sự tác động của VB – 90 ET – Shap:

– Trong những điều kiện nhất định – ông TraQ – Hy nói – các hạt kết hợp trở thành những nguyên tử, rồi tác hợp theo chiều hướng sắp đặt trước và trở thành những hợp chất hữu cơ từ đơn giản đến phức tạp. Sau đó, xuất hiện những tế bào sống đầu tiên. Siêu vật chất VB – 90 ET – Shap đối với sự cấu tạo và hình thành những dạng vật chất, có vai trò như gen di truyền trong sự sinh trưởng của sinh vật và hướng tới một loài sinh vật có tư duy cao cấp. Chức năng để hướng tới một loài sinh vật có tư duy cao cấp với một nền văn minh phát triển và ngoại hình hoàn toàn giống Thuda – Tha là một thành phần nằm trong VB – 90 ET – Shap có thên gọi là Daca – Sony 2481.

Tiếp theo báo cáo đó là phần chứng minh trên máy siêu diện toán, kết quả cuối cùng: Trên màn hình xuất hiện một Thuda – Tha đang bay lượn trên không gian.

– Hoàn toàn hợp lý! – Các nhà bác học trầm trồ thán phục.

Giáo sư Nikon, trưởng bộ môn Vật lý – Sinh học của trung tâm phát tín hiệu đề nghị phát biểu. Ông đứng dậy chậm rãi nói:

– Kính thưa quí vị! Sự tồn tại và vai trò của siêu vật chất VB – 90 ET – Shap đã được xác nhận. Nhưng sự tác động cụ thể của Daca– Sony 2481 trên hành tinh Xanh đã cho thấy sai lầm của chúng ta trên thực tế: Trên hành tinh Xanh đã hình thành một loài sinh vật cao cấp khác chúng ta, không phải chỉ vì một đôi cánh mà còn cả phần định hướng của tư duy. Họ đã làm chúng ta phải ngạc nhiên vì sự tàn bạo với chính đồng loại của họ, qua những cuộc tàn sát đẫm máu từng lúc xảy ra trên hành tinh Xanh mà chúng ta nhận thấy bằng những hình ảnh được ngài Nig-Vidi đưa về. Chúng ta có quyền nghĩ đến những mối quan hệ không mấy tốt đẹp giữa những cá thể với nhau của họ và chúng ta không thể nào tin được rằng họ có thể đồng cảm với chúng ta, loài Thuda-Tha vĩ đại và cao cả. Thưa quí vị! Những sinh vật trên hành tinh Xanh là sản phẩm của khoa học. Với tư cách trưởng bộ môn Vật lý – Sinh học, chúng tôi cho rằng: Sự sai lầm bắt đầu từ những biện pháp kỹ thuật dẫn đến kết quả là Thuda –Tha vẫn là một loài có tư duy cao cấp duy nhất và cô đơn trong vũ trụ này. Điều đó sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới sự phát triển tư duy hiện đại của chúng ta và các thế hệ sau, đang cần có sự đồng cảm trong vũ trụ. Vì vậy, tôi đề nghị xoá bỏ sự sống trên hành tinh Xanh, nhưng giữ nguyên điều kiện vật lý của môi trường và làm lại từ đầu. Tôi hy vọng với nền khoa học đã tiến sát tới chân lý tuyệt đối, chúng ta sẽ nhanh chóng tạo ra ở đó những giống Thuda –Tha vĩ đại, không phải với thời gian hàng trăm ngàn năm mà chỉ cần qua vài thế hệ sau, con cháu chúng ta sẽ tìm kiếm được sự đồng cảm trong vũ trụ, thoả mãn sự phát triển của nền văn minh hiện đại của chúng ta.

Nói dứt lời, giáo sư Nikon nhìn khắp hội trường để tìm kiếm sự ủng hộ, ông gật đầu chào cử toạ một cách lịch sự rồi trịnh trọng ngồi xuống.

Không khí hội trường im lặng một cách nặng nề. Ánh sáng chuyển sang màu hồng thắm rực rỡ. Từ hàng ghế đối diện với giáo sư Nikon, một vài tín hiệu yêu cầu phát biểu loé sáng. Giành quyền phát biểu là nữ triết gia Siga. Nàng nói, giọng trong trẻo ngân dài qua máy khuếch đại âm thanh:

– Kính thưa quí vị! Ngài Nikon đã đưa ra một biện pháp khắc phục sai lầm của chúng ta. Nhưng biện pháp này lại bắt đầu từ cách đặt vấn đề sai lầm. Muôn vật trên hành tinh Xanh không thể coi là một sản phẩm kỹ thuật. Chúng ta phải coi sự sống trên đó như kết quả sự vận dụng những quy luật tự nhiên, để thúc đẩy sự phát triển quá trình vận động của nó. Thưa quí vị! Tôi chắc chắc trong chúng ta sẽ không ai coi những đứa trẻ Thuda –Tha ra đời trong ống nghiệm là sản phẩm kỹ thuật. Do đó, những sinh vật trên hành tinh Xanh cũng phải là sản phẩm của Tạo Hoá, mà chúng ta chỉ là tác nhân. Nếu chúng ta không ứng dụng siêu vật chất Shap – VB – 90 ET ở hành tinh Xanh thì tự nhiên cũng sẽ lập lại ở một nơi nào đó khi hội đủ các điều kiện, như tự nhiên đã tạo ra ở Alpha – Centaver dòng giống Thuda –Tha vĩ đại. Biện pháp xoá bỏ sự sống trên hành tinh Xanh, sẽ gây hậu quả không thể lường trước được. Bởivì, khi chúng ta tiến hành huỷ diệt sự sống phát triển theo tự nhiên, sẽ hình thành trong tiềm thức chúng ta và những thế hệ sau những ý niệm hoài nghi về sự tồn tại của chính chúng ta. Điều này thật là nguy hiểm. Thưa quí vị! Đã bao thế hệ Thuda–Tha của chúng ta qua đi trong thời gian, để nền văn minh của chúng ta tồn tại một chân lý: “Tôn trọng sự phát triển của tự nhiên là điều kiện sinh tồn”. Vì vậy, tôi không tán thành ý kiến của ngài Nikon và cho rằng chúng ta cần bảo vệ và tôn trọng sự sống trên hành tinh Xanh, như tôn trọng sự sống của chính chúng ta.

Hội trường ồn ào, một số ủng hộ ý kiến của Siga bằng những tín hiệu ánh sáng xanh lam. Quyền phát biểu tiếp theo thuộc về Nig Vidi. Tiếng chàng sang sảng, âm vang, chậm rãi và thuyết phục.

– Thưa quí vị! Với tư cách là người trực tiếp khảo sát hành tinh Xanh, tôi cũng đồng ý kiến cho rằng: muôn loài trên đó không thể coi là sản phẩm kỹ thuật mà là những sinh vật bình đẳng với chúng ta trong vũ trụ. Chúng ta chỉ mới khảo sát hành tinh Xanh từ bên ngoài và tìm hiểu những hiện tượng sinh hoạt một cách khái quát qua những hình ảnh nhìn thấy. Chúng ta chưa có một tiếp xúc chính thức nào đối với họ – nhất là đối với loài người – một loài tỏ ra có tư duy cao cấp nhất trên hành tinh. Đó là điều kiện để biết được những dạng sinh hoạt, nền văn hoá, mức độ phát triển tư duy và phần định hướng tư duy của họ. Vì vậy, mọi kết luận và một biện pháp cụ thể nào đưa ra vào lúc này đều là vội vã. Tôi cho rằng cần phải tìm nguyên nhân của sự sai lầm của chúng ta trước đây, đã dẫn đến sự phát triển và tồn tại của một loài chỉ gần giống với chúng ta; rồi từ đó mới có thể đưa ra biện pháp giải quyết hữu hiệu để sữa chữa những sai lầm ấy. Tôi hy vọng những ý kiến của tôi sẽ được ủng hộ của quí vị.

Tiếp theo Nig, còn một số nhà bác học phát biểu nhận xét của mình về những khía cạnh khác nhau của sự sống trên hành tinh Xanh theo cách nhìn chuyên môn của họ. Nhưng cũng không ai đề xuất một biện pháp giải quyết hoàn chỉnh.

Hội trường râm ran những lời bàn tán, trao đổi qua máy siêu điện toán. Giáo sư Nassan, chủ tịch Trung tâm nghiên cứu vũ trụ và là chủ trì hội nghị đứng lên phát biểu. Ông nói trịnh trọng như một quyết định:

– Kính thưa quí vị! Tôi xin thay mặt Trung tâm cảm ơn những nhận xét quí báu của các vị về kết quả bước đầu của chương trình “Phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ”. Nhưng chúng ta vẫn chưa có một kết luận chính xác, để từ đó đưa ra một biện pháp hữu hiệu nhằm tiếp tục chương trình. Bởi vì, chúng ta chưa biết nguyên nhân nào dẫn đến một thực tế không diễn biến theo ý muốn, mặc dù dựa trên một lý thuyết đã hoàn chỉnh? Vì vậy, tôi đồng ý với ý kiến của ngài Nig Vidi, và giao nhiệm vụ tìm hiểu nguyên nhân thất bại của chương trình này cho ngài. Khi có kết quả cụ thể, chúng ta sẽ lại cùng nhau bàn bạc biện pháp sửa chữa những sai lầm của tổ tiên, hoặc tiến hành một cuộc tiếp xúc chính thức với hành tinh Xanh.

Ý kiến của giáo sư chủ tịch được mọi người tán thành và hội nghị kết thúc…

* *


*


Nig vừa bước ra khỏi hội trường thì đám phóng viên của các hãng thông tin đại chúng tràn tới định làm một cuộc phỏng vấn chớp nhoáng. Nhưng anh từ chối trả lời. Nig bước lên bậc thang cuốn tự động lên thẳng sân thượng. Anh ngần ngừ giây lát bên chiếc đĩa bay mini – một phương tiện di chuyển trên hành tinh này – rồi quay lại nhún mình vỗ cánh bay lên không trung…

Nig nghiêng đôi cánh bạc lượn qua những đám mây vàng câm lặng như đang trầm tư trên nền trời tím: Cõi trời của Alpha – Centaver. Chàng suy tư về nguyên nhân sai lầm dẫn đến nòi giống Thuda –Tha mặc cảm cô đơn trong vũ trụ. Nhưng ngược lại, trong tâm hồn chàng, một nỗi trống vắng cô liêu đang tràn ngập, vì một vẻ đẹp diễm kiều dưới cõi trần gian. Chàng đã được chiêm ngưỡng vẻ đẹp ấy, khi chiếc đĩa bay của chàng lướt trong khung trời trên một bãi biển vùng nhiệt đới của hành tinh Xanh.

Lúc ấy, Nig và đồng đội đang quan sát những sinh hoạt của sinh vật địa cầu. Bỗng chàng phát hiện một đám người đang bơi lội trên mặt biển gần bờ cát trắng. “Loài người là một sinh vật lưỡng thê chăng?” Một ý nghĩ thoáng qua trong chàng. Nig ra lệnh cho máy thu hình chiếu cận cảnh để quan sát kỹ. Trên màn hình là những làn sóng biển nhấp nhô xanh mát, đang phủ lên mờ ảo một thân hình kiều diễm của người con gái trần gian. Nàng đang bơi như lướt trong nước biếc. Bỗng nàng đưa cánh tay ngà tròn trịa gạt ngang mặt sóng, uốn tấm thân mềm mại của nàng lăn vài vòng trong làn nước, rồi rẽ sóng lướt êm ả vào bờ.

Thiếu nữ uyển chuyển bước dọc theo bờ cát trắng. Đôi mắt nàng thăm thẳm nhìn về phía biển xanh và đưa tay hững hờ gỡ chiếc nón bơi. Từ trên đầu, một làn suối tóc óng ả đen huyền hoang dại chảy qua bờ vai, buông xuống gần gót chân nàng. Lớp lớp sóng xô tràn bờ cát trắng phủ lên đôi chân tuyệt vời của nàng, như muốn níu kéo vẻ đẹp thiên thần ấy về với đại dương bao la.

– Đẹp quá! – Nig thốt lên.

– Một vẻ đẹp hoang dại. Nhưng là sự hoang dại của thiên thần! Giáo sư Toyota, phó đoàn, gật gù nói tiếp: “Nhìn con người bơi lội dưới nước, tôi không hiểu loài người thiếu một đôi cánh, hay chính chúng ta thừa một đôi cánh?”

Nig không trả lời, chàng đang ngây ngất nhìn vào màn hình, những ngón tay của chàng xoay núm khuếch đại âm thanh một cách vô thức. Trong khoang quan sát của đĩa bay văng vẳng tiếng sóng biển rì rào, như than trách sự vô tình của người thiếu nữ trần gian. Nàng đang đi về khu xóm nhỏ kế bên bờ biển, nơi có những mái nhà tranh lấp ló dưới rặng dừa. Nig nghe như nàng đang hát. Chiếc máy tách âm theo lệnh của chàng toả vào phòng một giọng trong trẻo vút cao:

“Thiên thai. Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian. Ái ân thiên tiên, em đâu ngờ phút mê cuồng có một lần…”.

Bóng nàng thấp thoáng dưới cành lá đung đưa hoà nhịp trong điệu ru của gió và sóng biển khơi, rồi khuất hẳn trong rặng dừa phía cuối bờ cát trắng… để lại trong lòng Nig một cảm giác luyến tiếc, bâng khuâng…

Về sau, Nig cũng có một vài lần bay qua vùng trời bên bờ biển ấy và lần nào chàng cũng ngừng đĩa bay quan sát, nhưng không thấy nàng. Nig không hiểu tại sao bao vẻ đẹp thông minh, lộng lẫy của các cô gái Thuda–Tha đồng loại lại không gây được sự xúc động cho chàng, bằng vẻ đẹp thơ ngây hoang dã của người con gái trần gian khác loài. “Ôi! Ta yêu nàng. Chính ta đã thừa đôi cánh bạc và ta sẽ xuống hành tinh Xanh với nàng…”

Nig bỗng trở lại vẻ mặt buồn khi chàng nhớ đến giọng nói trầm trầm của Nikon: “Họ không thể đồng cảm với chúng ta…”. Không! Không thể như thế được. Chính máy siêu điện toán của ta – chuyên giải mã để phán đoán ý tưởng sinh vật qua hành động và tín hiệu ngôn ngữ âm thanh – cho ta thấy nàng đang mơ ước một vẻ đẹp và tình yêu thiên thần đến với nàng từ ngoài vũ trụ… “Ánh trăng xanh mơ tan thành suối trần gian. Ái ân thiên tiên em đâu ngờ phút mê cuồng có một lần…”

Chợt một tiếng gọi làm Nig đứt mạch suy nghĩ. Chàng quay đầu lại. Từ trong đám mây trên cao, một nữ Thuda – Tha chao cánh lướt xuống bên chàng:

– Kìa! Siga, hân hạnh được gặp em ở đây!

Tiến sĩ triết học Siga là một cô gái xinh đẹp tuyệt vời. Vẻ thông minh của nàng hiện ra trên khuôn mặt sáng sủa có vầng trán rực rỡ như ánh trăng. Nàng có cặp mắt xanh thẳm với ánh mắt dịu dàng của một tâm hồn mẫn cảm. Sắc đẹp của Siga hoàn toàn tự nhiên, không phụ thuộc vào kỹ thuật sửa sắc đẹp cao cấp bằng phương pháp gen di truyền như nhiều cô gái khác trên Alpha-Centaver. Từ lâu Siga đã thầm yêu Nig. Nàng đã thể hiện tình yêu bằng nụ hôn say đắm, lúc chia tay Nig ở sân bay vũ trụ khi chàng đến hành tinh Xanh…

Nig cũng cảm mến Siga. Nhưng chàng chưa đến với nàng bằng cảm xúc yêu đương. Chàng không muốn một nét buồn vĩnh cửu trên vẻ đẹp rực rỡ của Siga, nếu không may chàng chết vì tai nạn, lúc nào cũng có thể xảy ra cho những chuyến du hành vào vũ trụ.

Trong suốt cuộc hành trình tới hành tinh Xanh, hình ảnh của Siga là hình ảnh người con gái Thuda – Tha duy nhất xuất hiện trong tâm hồn chàng. Nig tự nhủ khi trở về Centaver sẽ kết hôn với Siga. Tuy chưa yêu, nhưng Nig tin rằng nàng sẽ là người vợ tuyệt vời và tình yêu sẽ đến sau hôn nhân…

– May quá! Em được gặp anh ở đây! Anh có bận công việc gì gấp không?

– Không! Anh chỉ bay lượn cho khuây khoả. Còn em nếu cũng rảnh, cho phép anh được đưa em đi chơi.

– Chúng mình đến đâu?

– Anh và em đến bên hồ Xanh. Anh muốn trao đổi với em một vài chuyện liên quan đến công việc của anh.

Nàng vui vẻ đưa tay cho Nig. Họ cùng nhau lướt qua những đám mây bồng bềnh, bay về phía cuối trời….

Tà áo dài xanh mỏng như sương của Siga tha thướt, làm cho nàng bay như một vệt khói xuyên mây. Nét mặt nàng hân hoan vì cảm xúc của tình yêu đang tràn ngập tâm hồn. Trên khoé môi tươi tắn của nàng như ẩn chứa nụ cười thoả mãn. Nàng nhìn Nig say đắm. Nig, người nàng yêu đẹp như thiên thần. Anh mắt của chàng nghiêm nghị và đượm một vẻ buồn xa xôi. Nig đang nhìn về phía chân trời – nơi bờ hồ Xanh, điểm hẹn mà trái tim Siga dành cho chàng – với một vẻ hững hờ…

– Bao giờ thì anh công bố kết quả nghiên cứu của anh? - Siga hỏi chàng.

– Nhanh lắm cũng phải ngày mai! Em có ý kiến gì không?

– Em hoàn toàn ủng hộ anh. Không huỷ diệt sự sống trên hành tinh Xanh vì đó là giá trị tinh thần của chúng ta: Tôn trọng sự phát triển tự nhiên trong vũ trụ.

– Em thật tuyệt vời! Anh cảm ơn em.

– Nhưng ngoài việc anh phải chứng minh được nguyên nhân sai lầm của chúng ta, thì anh phải chứng minh được rằng loài người có khả năng đồng cảm với chúng ta. Nếu không, những ý kiến của chúng ta sẽ chỉ dừng lại ở giá trị đạo lý và có khả năng dẫn tới những biện pháp tuy ôn hoà hơn đề nghị của ông Nikon, nhưng không kém phần nguy hiểm như: tăng cường thành phần siêu vật chất Daca – Sony – 2481 chẳng hạn. Việc này có thể dẫn tới những sự phát triển đột biến với các sinh vật trên hành tinh Xanh và phá vỡ sự cân bằng sinh thái trên đó. Cũng tội nghiệp họ, nhưng sao em thấy họ vừa đáng thương, vừa ghê sợ quá! Nàng rùng mình khi nghĩ tới những cuộc chiến tranh đẫm máu của nhân loại – Đồng loại tàn sát lẫn nhau, thật hạ đẳng và man rợ…

Hồ Xanh hiện ra dưới đôi cánh của họ. Siga ngưng bay, để Nig ôm ngang lưng dìu nàng. Nig hạ cánh, nhẹ nhàng đặt Siga xuống thảm cỏ xanh mướt bên hồ. Họ chọn một phiến đá lớn dưới tàn cây và ngồi sát bên nhau. Siga ngả đầu vào ngực Nig, mơ hồ nhìn ra phía bờ hồ mông mênh sóng nước. Họ im lặng trong vòng tay nhau… Chợt Nig thảng thốt như nói với chính mình:

– Loài người không phải man rơ, mà họ có những nét rất dễ mến!

– Anh nói sao?

Nig vẫn như nhìn thăm thẳm vào hư vô với ánh mắt buồn:

– Anh đã đổ bộ xuống bề mặt của hành tinh này và tiếp xúc với nền văn minh của họ. Về ngoại hình, họ chỉ thiếu có đôi cánh, còn thì hoàn toàn giống chúng ta. Xã hội của họ cũng có tổ chức, nhưng gò bó hơn chúng ta rất nhiều. Có lẽ xuất phát từ những diễn biến tâm lý phức tạp, biểu hiện tư duy chậm phát triển trong đa số cá thể của cộng đồng xã hội loài người. Nhưng có một phát hiện này chắc chắn em không thể ngờ được là: họ nghĩ tới chúng ta.

Siga ngơ ngác. Nàng hỏi dồn dập:

– Anh nói gì? Họ nghĩ tới chúng ta? Làm sao họ biết có chúng ta, khi hai nền văn minh chưa hề tiếp xúc với nhau và là hai loài khác hẳn nhau, chưa hề có một tín hiệu đồng cảm nào?

– Vậy mà họ nghĩ tới chúng ta, không phải ngay từ bây giờ mà ngay từ buổi hoang sơ của nhân loại, cách đây hàng ngàn năm về trước tính theo thời gian của họ. Điều này chứng tỏ sự phát triển tư duy của họ đang hướng dần tới chúng ta và có khả năng đồng cảm với chúng ta trong tương lai. - Nig chậm rãi kể lại cho Siga khi anh và đồng đội bay vào đại dương khí quyển. Tất nhiên là phải phá huỷ một mảng khí ôzôn trên bề mặt của đại dương này. Anh nhận thấy tuyệt đại đa số các loài thích nghi với môi trường bằng cách phát triển cơ thể, cho phù hợp với điều kiện sống. Chỉ có một số rất ít loài thích nghi bằng cách sử dụng những phương tiện lấy từ môi trường xung quanh, làm điều kiện hoà nhập với môi trường. Nhưng chỉ riêng loài người đã chế tạo được những phương tiện khá tinh xảo. Điều này em cũng thừa nhận?

Siga gật đầu:

– Rồi anh suy luận chứng tỏ rằng họ phải có một tổ chức xã hội và sự phân công xã hội rất chặt chẽ?

– Đúng vậy! Nig nói – Cho nên anh quyết định đổ bộ, để xem sự tổ chức và phân công xã hội của họ là do tiến hoá tự nhiên thông qua hệ thống di truyền, hay là một sự sắp xếp có tư duy. Quyết định của anh lúc đầu bị đồng đội không tán thành. Vì họ sợ anh bị nguy hiểm và nó lại nằm ngoài chương trình khảo sát hành tinh Xanh lần này. Nhưng cuối cùng anh cũng thuyết phục được họ, vì ý thức trách nhiệm đối với cộng đồng Thuda –Tha.

– Nhưng làm thế nào mà anh hoà nhập được vào cộng đồng của họ?

– Về ngoại hình thì chúng ta chỉ khác họ có đôi cánh. Anh bắt một số người trên hành tinh Xanh và lấy của họ những chiếc áo dài đến gót chân mặc vào, thế là xong.

– Anh không để lộ tung tích chứ?

– Tất nhiên là không! Vì từ trên đĩa bay, anh đã dùng sóng hạ âm làm tê liệt thần kinh của họ, rồi mới lấy đi những phương tiện. Lúc đầu, anh cũng e ngại họ phát hiện ra khi thấy mất những phương tiện. Nhưng sau đó anh biết rằng họ không hề biết, mà cho rằng đồng loại của họ đã lấy đi và việc này thường xuyên xảy ra trong xã hội loài người.

Nig sôi nổi, anh kể tiếp:

– Anh đã đến một số nơi tụ điểm công cộng và thâm nhập vào đời sống của họ. Cụ thể là anh đã đến nơi dùng để cử hành những nghi lễ tôn giáo. Lúc đầu chính anh cũng ngạc nhiên, khi thấy ở đó họ vẽ những hình ảnh của chúng ta, mà họ gọi là thiên thần. Những Thuda – Tha đang bay lượn trên không trung. Cũng có một số nơi họ vẽ những người của họ đang bay, có lẽ họ ước mơ bay được như chúng ta.

– Sao anh không trình bày điều này trước hội nghị? – Siga sốt sắng hỏi.

Nig lắc đầu buồn bã:

– Một hội nghị khoa học luôn đòi hỏi một cách nghiêm túc những bằng chứng, không thể căn cứ vào lời tường thuật lại những cái chưa từng xảy ra. Hơn nữa, thời gian anh đổ bộ xuống hành tinh Xanh rất ngắn mà không có một sự chuẩn bị nào cho việc thu nhập tài liệu, ngoại trừ một máy siêu điện toán dùng cho cá nhân hỗ trợ trong việc giải mã những âm thanh và hành động của các sinh vật khác loài nhằm phán đoán ý tưởng mà thôi. Cũng nhờ đó mà anh hiểu rằng: họ đã nói về một thế giới ngoài họ, có một cuộc sống tương tự như chúng ta và ca ngợi cuộc sống đó. Điều này chứng tỏ tư duy của họ đang hướng tới một khả năng đồng cảm và hoà nhập với chúng ta. Dòng giống Thuda –Tha sẽ không cô đơn.

– Anh có tìm hiểu vì sao họ lại biết đến chúng ta, để nghĩ đến và mơ ước một cuộc sống như chúng ta? Có phải vì họ có những phương tiện để nhận biết sự có mặt của chúng ta trong vũ trụ, hay do tổ tiên ta đã cho họ biết điều đó?

– Anh không cho rằng tổ tiên của chúng ta đã cho họ biết đến sự hiện diện của chúng ta. Vì trong chương trình “Phát triển sinh vật có tư duy trong vũ trụ” không hề ghi nhận một sự tiếp xúc nào giữa Thuda –Tha và loài người. Còn phương tiện của họ, mặc dù tinh xảo, nhưng chưa đủ khả năng để nhận biết sự có mặt của chúng ta. Ở họ chỉ là sự cảm nhận siêu hình, chứ không phải là một nhận biết thực tế. Anh muốn rằng trong cuộc đời anh, nếu có điều kiện, anh sẽ là một Thuda – Tha đầu tiên tiếp xúc với loài người và mở đầu cho một sự hoà nhập những giá trị tinh thần và nền văn minh siêu việt của Thuda-Tha với loài người. Anh hy vọng rằng anh đạt được ước nguyện và sẽ thành công để dòng giống Thuda – Tha sẽ tìm kiếm được sự đồng cảm và hoà nhập với một loài sinh vật có tư duy trong vũ trụ. Thời gian còn lại của cuộc đời anh sẽ thực hiện ước nguyện này!

Siga nhìn chàng với ánh mắt khâm phục và say đắm:

– Anh thật là dũng cảm. Em chúc anh thành công và cộng đồng Thuda – Tha sẽ biết ơn những việc làm của anh.

Nàng dựa hẳn vào Nig, giọng nàng nhỏ lại như thì thào:

– Nig thân yêu! Anh còn có một cái gì riêng cho anh nữa không?

Nig không trả lời, chàng ôm Siga vào lòng. Họ hôn nhau đắm đuối. Gió thổi nhẹ làm sóng nước lăn tăn sô đến bên bờ, gợi cho Nig phong cảnh bao la trên bờ biển cát trắng dưới trần gian… Ở đấy có người thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời…

Nig từ từ buông lỏng đôi tay. Anh thì thào bên tai Siga:

– Có lẽ chúng mình phải tạm chia tay ở đây thôi em ạ. Anh sẽ đưa em về, rồi anh tiến hành công việc của mình.

– Để em về một mình được rồi. Anh cứ lo công việc của anh đi. Nếu anh cần luận chứng thuộc về bộ môn của em, em sẵn sàng hỗ trợ anh.

– Em lúc nào cũng tuyệt vời! - Nig lại ôm hôn nàng. Rồi họ cùng nhau vỗ cánh bay lên không trung và chia tay nhau trên tầng trời cao.

Siga chao đôi cánh, thân hình kiều diễm của nàng bay trên nền trời tím lãng đãng những đám mây vàng, như đang im lặng trầm tư. Tà áo xanh mỏng manh dài tha thướt của Siga uốn lượn theo đường bay của nàng, như một vệt khói xuyên mây lướt về phía chân trời. Bóng nàng xa dần, chỉ thấy màu hoàng hôn lấp loáng trên đôi cánh bạc…

* *


*